Người ta thường nói hãy tìm một công việc mà bản thân yêu thích để thời gian đi làm là những giây phút được đi chơi. Nhưng hiện tại các công việc mà bạn đã và đang làm có phải là công việc bạn mơ ước không? Cùng lắng nghe tâm sự của những người này, tôi chaqwsc chắn bạn sẽ tìm thấy chính bản thân bạn trong đó
1. Từ nhỏ thích vẽ và mơ được làm hoạ sĩ truyện tranh. Lớn lên cũng bất chấp ba mẹ ngăn cản, đi học vẽ và ra đi làm hoạt hình. Vui thì có vui nhưng có khi lại mệt mỏi vì ngành này công việc nó bấp bênh, cứ làm vài tháng lại phải đi xin việc chỗ khác. Đôi lúc chỉ muốn được làm công việc văn phòng ổn định để không bị làm đầu tắt mặt tối vì deadline hay nhan sắc tàn tạ vì stress nữa. - Nghi Luu
2. Ngày trước ước mơ làm phiên dịch viên vì học khá tiếng Anh. Sau đó ước mơ làm bác sĩ tâm lý. Rồi dòng đời đưa đẩy học nhân sự và bây giờ làm tuyển dụng IT ))). Lúc trước rất hối tiếc vì không đi theo lựa chọn của bản thân, bây giờ vẫn thích theo đuổi tâm lý học. Nhưng vẫn hài lòng với công việc hiện tại, vẫn đáng để theo đuổi lâu dài. - Vu Trang
3. Lúc còn nhỏ muốn làm ca sĩ, lớn lên một chút thì muốn làm giáo viên. Nhưng bây giờ mới biết không phải nghề nào "muốn" cũng được. Mình cũng không giữ được nhiệt huyết ban đầu nữa, không biết bản thân thích gì, thứ mình thích có nuôi nổi mình không nữa... - Khanh Ly
4. Lúc nhỏ rất thích làm tiếp viên hàng không nhưng mọi thứ đều có hạn nên từ bỏ ước mơ, lớn hơn một chút muốn làm thông dịch viên tiếng Anh, Hàn nhưng càng lớn học càng dốt hơn
và bây giờ đi bán bảo hiểm
... Mọi người ai cũng bảo làm bảo hiểm giàu lắm, ai giàu không biết chứ mình đang kiếm từng đồng 1 đây - Khuất Thùy Giao
5. Ngày trước hi vọng mình sẽ trở thành một bác sĩ. Sau đó đến các nơi khó khăn để chữa bệnh miễn phí cho mọi người nhưng do 1 vài lý do từ gia đình nên học kế toán, mới đầu không thích nhưng càng sau càng thấy phù hợp. Đôi khi là nghề chọn người
- Uyên Uyên
6. Ngày xưa mơ ước được làm cô giáo đến mức hai cánh cửa gỗ của bố trắng xóa phấn mình viết
Lớn lên rồi mới nhận ra làm nhà giáo thực sự khá là gian nan, có thể sẽ không lo được cho bố mẹ và em gái nữa, nên mình thực sự mong có thể theo đuổi được một nghề với thu nhập khá một chút
- Phương Linh
7. Lúc nhỏ muốn làm bác sĩ vì không cam tâm nhìn một người cứ bị bệnh tật giày vò mãi, kết quả người đó mất khi bạn mới mười mấy tuổi thành niên, sau này cũng không cảm thấy quá mong muốn làm nghề gì nữa - Nguyễn Thu Trang
8. Học bếp 3 năm . Ra làm đầu bếp 2 năm. Lương lậu không bằng ai. Cv thì dịch bệnh bấp bênh. Muốn đổi hướng thì nhận ra bản thân đã ngụp lặn trong bếp quá lâu. Chẳng còn thời gian đi chơi cùng bạn bè nên bạn bè chẳng có. Kinh nghiệm ngoài bếp ra cũng chả giỏi việc gì. Biết chụp vài ba bức ảnh nhưng quan niệm về cái đẹp khác nhau.và chả ai cần người nghiệp dư cả. Biết bán một mùa tour du lịch như vẫn là vì dịch. Áp lực cộng thêm áp lực. Thất nghiệp thật mệt. - Hà Nguyễn
9. Hồi bé thích làm nghề "nghỉ hưu" giống bà nội, lớn thêm chút nữa muốn làm giáo viên và nhà thiết kế. Sau này thấy nghề này vất vả, cuộc sống bấp bênh nên hơi thực dụng chút chuyển sang kinh tế. 3 năm c3 ôm mộng đỗ NT, đã cố gắng thật nhiều và rồi cuối cùng lại học sp. Lúc đó khóc như mưa, tự hứa với bản thân sẽ học tiếng trung để làm việc với bên kte. Bh vào trường mới biết học mình t.a còn chẳng đủ kham.
Cũng gọi là tạm chấp nhận thôi chứ đam mê thì k. Thế mới nói, cái duyên cái số nó nó vồ lấy nhau là vậy. (Mong sau này có thời gian để theo đuổi thứ mình thích) - Lê Huyền Trang
10. Ngày xưa thì đam mê võ thuật.nhưng bỏ lỡ biết bao cơ hội nên đành từ bỏ con đường ước mơ võ sư.giờ thì đi làm thuê chỉ mong cop được ít vốn mua đồ để theo con đường chụp ảnh-Photoshop thi thoảng nghịch ngợm cho vui.chẳng muốn nói là ước mơ nữa - Nguyễn Hoàng Lê Sơn
1. Từ nhỏ thích vẽ và mơ được làm hoạ sĩ truyện tranh. Lớn lên cũng bất chấp ba mẹ ngăn cản, đi học vẽ và ra đi làm hoạt hình. Vui thì có vui nhưng có khi lại mệt mỏi vì ngành này công việc nó bấp bênh, cứ làm vài tháng lại phải đi xin việc chỗ khác. Đôi lúc chỉ muốn được làm công việc văn phòng ổn định để không bị làm đầu tắt mặt tối vì deadline hay nhan sắc tàn tạ vì stress nữa. - Nghi Luu
2. Ngày trước ước mơ làm phiên dịch viên vì học khá tiếng Anh. Sau đó ước mơ làm bác sĩ tâm lý. Rồi dòng đời đưa đẩy học nhân sự và bây giờ làm tuyển dụng IT ))). Lúc trước rất hối tiếc vì không đi theo lựa chọn của bản thân, bây giờ vẫn thích theo đuổi tâm lý học. Nhưng vẫn hài lòng với công việc hiện tại, vẫn đáng để theo đuổi lâu dài. - Vu Trang
3. Lúc còn nhỏ muốn làm ca sĩ, lớn lên một chút thì muốn làm giáo viên. Nhưng bây giờ mới biết không phải nghề nào "muốn" cũng được. Mình cũng không giữ được nhiệt huyết ban đầu nữa, không biết bản thân thích gì, thứ mình thích có nuôi nổi mình không nữa... - Khanh Ly
4. Lúc nhỏ rất thích làm tiếp viên hàng không nhưng mọi thứ đều có hạn nên từ bỏ ước mơ, lớn hơn một chút muốn làm thông dịch viên tiếng Anh, Hàn nhưng càng lớn học càng dốt hơn
5. Ngày trước hi vọng mình sẽ trở thành một bác sĩ. Sau đó đến các nơi khó khăn để chữa bệnh miễn phí cho mọi người nhưng do 1 vài lý do từ gia đình nên học kế toán, mới đầu không thích nhưng càng sau càng thấy phù hợp. Đôi khi là nghề chọn người
6. Ngày xưa mơ ước được làm cô giáo đến mức hai cánh cửa gỗ của bố trắng xóa phấn mình viết
7. Lúc nhỏ muốn làm bác sĩ vì không cam tâm nhìn một người cứ bị bệnh tật giày vò mãi, kết quả người đó mất khi bạn mới mười mấy tuổi thành niên, sau này cũng không cảm thấy quá mong muốn làm nghề gì nữa - Nguyễn Thu Trang
8. Học bếp 3 năm . Ra làm đầu bếp 2 năm. Lương lậu không bằng ai. Cv thì dịch bệnh bấp bênh. Muốn đổi hướng thì nhận ra bản thân đã ngụp lặn trong bếp quá lâu. Chẳng còn thời gian đi chơi cùng bạn bè nên bạn bè chẳng có. Kinh nghiệm ngoài bếp ra cũng chả giỏi việc gì. Biết chụp vài ba bức ảnh nhưng quan niệm về cái đẹp khác nhau.và chả ai cần người nghiệp dư cả. Biết bán một mùa tour du lịch như vẫn là vì dịch. Áp lực cộng thêm áp lực. Thất nghiệp thật mệt. - Hà Nguyễn
9. Hồi bé thích làm nghề "nghỉ hưu" giống bà nội, lớn thêm chút nữa muốn làm giáo viên và nhà thiết kế. Sau này thấy nghề này vất vả, cuộc sống bấp bênh nên hơi thực dụng chút chuyển sang kinh tế. 3 năm c3 ôm mộng đỗ NT, đã cố gắng thật nhiều và rồi cuối cùng lại học sp. Lúc đó khóc như mưa, tự hứa với bản thân sẽ học tiếng trung để làm việc với bên kte. Bh vào trường mới biết học mình t.a còn chẳng đủ kham.
10. Ngày xưa thì đam mê võ thuật.nhưng bỏ lỡ biết bao cơ hội nên đành từ bỏ con đường ước mơ võ sư.giờ thì đi làm thuê chỉ mong cop được ít vốn mua đồ để theo con đường chụp ảnh-Photoshop thi thoảng nghịch ngợm cho vui.chẳng muốn nói là ước mơ nữa - Nguyễn Hoàng Lê Sơn